ĐỐI DIỆN VỚI HÀNH VI THỦ DÂM CỦA CON NHƯ THẾ NÀO?

Đối với một số bậc cha mẹ, không gì xấu hổ hơn việc bắt quả tang con bạn đang thủ dâm hoặc có dấu hiệu thủ dâm. Không chỉ có những cậu bé làm điều đó, các bé gái cũng tò mò không kém về những bộ phận riêng tư của mình, biểu hiện ra bên ngoài là một số bé thích tự chạm vào “vùng giữa hai đùi” ở trong phòng riêng hoặc tại nơi công cộng.

Với trẻ em, cha mẹ nên có tư duy đúng như sau:

  •  Đây không phải là hoạt động tình dục. Chúng chỉ chạm vào bản thân vì chúng đang khám phá cơ thể mình và phát hiện ra rằng điều đó mang lại cảm giác dễ chịu. Bởi vậy đây là hoạt động bình thường & không có gì phải lo lắng
  •  Hành vi “chạm vào vùng giữa hai đùi” thay đổi từ trẻ này sang trẻ khác. Thường thì thủ dâm thường bắt đầu vào khoảng hai hoặc ba tuổi, khi chúng tập đi vệ sinh (giai đoạn bỏ tã).

Cha mẹ phản ứng sai cách:

  • Làm ầm lên, la hét, mắng, chì chiết ngay lúc đó
  • Tỏ ra khó chịu, coi việc làm của con là ghê tởm
  • Kể việc làm của con với nhiều người nơi công cộng
  • Thiết lập chế độ theo dõi con (theo dõi khác quan sát)

Hậu quả của phản ứng sai cách:

  • Làm con lo lắng, xấu hổ về chính mình, dẫn tới tự ti (rất tệ), hay nói cách khác là cha mẹ đang thao túng cảm xúc của con.
  • Con càng muốn làm điều đó nhiều hơn
  • Con có nguy cơ gặp vấn đề về tình dục lệch lạc trong tương lai.

Cha mẹ xử lý đúng cách:(kể cả khi cha mẹ thấy bất ngờ, shock, khó chịu, cảm thấy có điều gì đó bẩn thỉu hoặc sai trái)

  • Bình tĩnh – không hoảng sợ. Hãy nhớ: Hành vi này hoàn toàn bình thường, tự nhiên, tức là con bạn vẫn an toàn, vì vậy không cần phải hoảng sợ hay lo lắng rằng con bạn đang trở thành một kẻ cuồng tình dục. Đây đơn giản chỉ là một giai đoạn mới của trẻ – giai đoạn bắt điều hiếu kì về mọi thứ xung quanh & về chính mình. Cha mẹ đừng làm chúng sợ hãi, cha mẹ thư giãn, con thư giãn, an tâm rằng bé trai/ bé gái sẽ không bắt đầu xuất tinh/có kinh nguyệt cho đến khi bước vào tuổi dậy thì (sớm nhất là khoảng 8 tuổi).
  • Phớt lờ nếu con làm trong không gian riêng tư: Không gian riêng tư của trẻ là khi trẻ đang ở trong phòng tắm, trên giường, hoặc trong phòng riêng. Cha mẹ cần tôn trọng không gian riêng tư của con bằng cách nhắm mắt làm ngơ và không chú ý đến hành vi thủ dâm của trẻ.
  • Những cái KHÔNG quan trọng: Không phản ứng tiêu cực. Không khiến con mình cảm thấy tội lỗi vì thủ dâm
  • Dạy con về Vùng Riêng Tư và các Ranh Giới An Toàn: bắt đầu từ việc quan sát sự thay đổi hành vi của con, rồi kết nối với con sâu hơn ở tầng cảm xúc (lắng nghe, hỏi con cảm thấy sao, con cần ba mẹ hỗ trợ gì không, thể hiện rằng ba mẹ tin con & luôn hỗ trợ con).
  • Dạy con về: Vùng Riêng Tư – Các Ranh Giới An Toàn – Thiết lập các tín hiệu đồng thuận của con và cha mẹ (thời gian – không gian riêng tư trong chính ngôi nhà của chúng mình – ME TIME)

Làm gì khi con có hành vi thủ dâm nơi công cộng, thậm chí nghiện thủ dâm

  • Trẻ nhỏ dưới 5 tuổi: Đặc biệt với trẻ mới biết đi, chúng thủ dâm vì buồn chán (thí dụ trong xe đẩy siêu thị, tại bàn uống cà phê, tại hàng ghế công viên…. ). Cha mẹ thử các kỹ thuật đánh lạc hướng, điều chuyển sự chú ý vào hoạt động khác, đánh lạc hướng sự nhàm chán này bằng một số đồ chơi hoặc trò chơi để giúp đôi tay bé bận rộn. Hãy đảm bảo rằng bạn luôn chuẩn bị tinh thần ứng phó mọi tình huống & có sẵn đồ chơi cho con.
  • Trẻ lớn hơn 5 tuổi: Giúp trẻ phân tâm khỏi sự thu hút sinh lý này bằng cách tương tác với con, dùng các câu đố vui, nhờ con giúp ba mẹ/ai đó làm việc gì đó, khen con để tăng tính trách nhiệm nơi con, kích khởi sự quan sát-phân tích-đúc kết học tập của con về những gì đang diễn ra xung quanh con.
  • Sinh lý: Đây là cơ hội để hiểu con hơn, hiểu nhu cầu & tiến trình phát triển tâm sinh lý của con. Mua sách chủ đề giáo dục giới tính cho con, cùng học hỏi với con.
  • Bệnh lý: Trẻ chạm vào mình quá mức bình thường có thể là tín hiệu của bệnh nhiễm trùng đường tiết niệu, cơ quan sinh dục. Do trẻ ngại nói hoặc thiếu hiểu biết, cha mẹ càng cần quan sát-hỏi & lắng nghe con để tìm các dấu hiệu cảnh báo như ngứa, đau rát hoặc khó chịu khi con đi vệ sinh, nước tiểu có mùi nồng nặc … Cha mẹ trò chuyện với bác sĩ, đưa con đi khám chữa.
  • Tâm lý: Trẻ cảm thấy lo lắng, choáng ngợp, cảm thấy không được quan tâm đầy đủ ở nhà, có thể trẻ bị bắt nạt, bị áp lực do học tập căng thẳng hoặc khó giao tiếp-kết nối với mọi người (hoặc với chính mình). Bất cứ khi nào cha mẹ cảm thấy con có điều gì đó không ổn, hãy kết nối với con. Khi bạn thiếu kinh nghiệm, trò chuyện với chuyên gia tâm lí hoặc đưa con tới chuyên gia tâm lí để họ có thể giúp khám phá xem hành vi của con có bình thường không? liệu hành vi đó có cần được xem xét thêm không?

Bài viết liên quan